[Dịch] Nữ Chủ Bàn Tay Vàng Mang Hạnh Phúc - 114
Đọc truyện [Dịch] Nữ Chủ Bàn Tay Vàng Mang Hạnh Phúc 114 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Ở phía đồng ruộng.
Đổng Đại Dũng vừa mới cắm xong một hàng cây giống, đột nhiên lấy tay che bụng.
“Ôi chao, ôi, bụng tôi sao lại đau như vậy!” Đổng Đại Dũng vẻ mặt dữ tợn, thịt trên mặt đều chen chúc cùng một chỗ.
Bên cạnh, Triệu Oánh đứng thẳng người lên, lo lắng mà hỏi thăm: “Đại Dũng, anh làm sao vậy, có nặng lắm không?”
Đổng Đại Dũng lắc đầu, nhấc chân đi ra ngoài: “Đột nhiên đau bụng, anh về nhà đi vệ sinh, nếu có người đến hỏi, em nói một tiếng giúp anh.”
Dứt lời, Đổng Đại Dũng cũng không quay đầu lại mà ôm bụng chạy về nhà, cũng mặc kệ Triệu Oánh rốt cuộc có đáp ứng hay không.
Chờ sau khi Đổng Đại Dũng đi rồi, Triệu Oánh lại vùi đầu làm trong chốc lát, sau đó ngẩng đầu lên, lộ ra dáng vẻ lo lắng, nói với người bên cạnh một câu, sau đó cô ấy cũng chạy theo về nhà.
Nhìn bóng dáng Triệu Oánh khập khiễng rời đi, những người làm việc cùng một mảnh đất với hai vợ chồng Triệu Oánh lập tức thảo luận.
“Lại nói hai vợ chồng này, quan hệ thật tốt, Đổng Đại Dũng chính là đau bụng, Triệu Oánh đều sẽ lo lắng thành như vậy, còn cố ý về nhà xem anh ta.”
“Đúng vậy, đúng vậy, cũng là Đổng Đại Dũng kia may mắn, Triệu Đại Căn cùng với Đường Ngọc Lan đều là người tốt, con rể tới cửa bọn họ cũng coi như như con ruột của mình, tướng mạo cùng tính tình triệu Oánh cũng đều không tệ, nếu không phải chân cô ấy… Ai, nào còn đến phiên Đổng Đại Dũng nha!”
“Đúng là như thế, vận khí của Đổng Đại Dũng đúng là quá tốt!”
……
Đổng Đại Dũng vội vàng chạy về nhà, ở trong sân đụng phải Đường Ngọc Lan vừa vặn đi ra, vội vàng giải thích vài câu nguyên nhân mình về nhà, sau đó anh ta vội chạy tới nhà vệ sinh ở phía sau phòng ở.
Đường Ngọc Lan cũng không nhận ra có chỗ nào không đúng vì ở nông thôn, đột nhiên đau bụng chạy về nhà đi vệ sinh là chuyện rất bình thường.
Chính là bởi vì đây chỉ là một chuyện nhỏ bình thường nên Đường Ngọc Lan cũng không có nhắc nhở con rể, Chức Chức cùng Lâm Khê hai người, đang ở trong nhà chơi trốn tìm!
Hai người bọn họ chơi một thời gian, một người náu, một người tìm, chơi vô cùng vui vẻ.
Đổng Đại Dũng ngồi xổm trong nhà vệ sinh hôi thối, dựng thẳng lỗ tai nghe động tĩnh bên ngoài, chờ trong viện không còn tiếng “cục tác, cục tác” mỗi khi Đường Ngọc Lan cho gà ăn nữa, anh ta mới xách quần đứng lên.
Đổng Đại Dũng rón rén đi vào trong phòng, nghĩ thầm nếu lát nữa bị bắt gặp thì anh ta sẽ nói rằng mình trở về phòng lấy đồ.
Một đường thông suốt không trở ngại, lúc đi tới cửa phòng của Đường Lâm Khê, Đổng Đại Dũng cũng không đụng phải Đường Ngọc Lan nữa.
Trên mặt Đổng Đại Dũng lộ ra nụ cười hưng phấn, anh ta vội vàng mở cửa đi vào, sau đó nhanh chóng đóng cửa lại, Đổng Đại Dũng vội vàng chạy tới góc giấu tiền, cầm cái xẻng mà anh ta mang theo bên người bắt đầu đào.
Lúc trước Đổng Đại Dũng đào hố cũng không sâu cho nên chỉ cần tùy tiện xúc vài cái thì ở phía dưới đất đã lộ ra một khối vải nhỏ, sắc mặt Đổng Đại Dũng vui vẻ, anh ta vội vàng cầm đồ vật vào trong tay, lại dùng xẻng san bằng lại đống đất mới đào.
Sau khi làm xong sự việc, trong lòng Đổng Đại Dũng vô cùng vui vẻ, anh ta nhét xẻng cùng với khối vải bọc tiền kia vào trong ngực, trên tay cầm chiếc nhẫn vàng nhỏ nhắn, đặt ở bên miệng hung hăng hôn một cái.
Coi như là lấy lại được.
Ngay sau đó, cánh cửa đột nhiên được mở ra, một cái đầu nhỏ thăm dò vào, còn vui vẻ nói: “Anh Đường, anh ở đây phải không, em đến tìm anh đây! …… Ồ, chú Đại Dũng, sao chú lại ở đây?”
Chiêu Chức Chức nghi hoặc nhìn Đổng Đại Dũng người cô không ngờ sẽ ở đây, trong đôi mắt to tròn của cô ngoại trừ tò mò thì vẫn chính là tò mò.
Còn có chú Đại Dũng cầm cái gì trên tay, tròn tròn màu vàng, đây có phải là đồ chơi mới không?
Chiêu Chức Chức nghiêng đầu, nhìn chằm chằm tay Đổng Đại Dũng…, Đổng Đại Dũng bị Chiêu Chức Chức đột nhiên xuất hiện dọa cho một trận, tay anh ta run rẩy, nhẫn vàng thiếu chút nữa bị rơi xuống đất vì Đổng Đại Dũng đang sợ hãi, không cầm chắc được.
“Ah, cái này, cái đó, chú…” Đổng Đại Dũng lập tức luống cuống, anh ta không xác định được Chiêu Chức Chức rốt cuộc nhìn thấy được nhiều hay ít, trong đầu Đổng Đại Dũng nhanh chóng nghĩ xem có thể dùng lý do gì để gạt cô.