Rể quý trời cho - Chương 956
Đọc truyện Rể quý trời cho Chương 956 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Rể Quý Trời Cho – Chương 956 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
CHƯƠNG 956: MẠNH TRƯỜNG VÂN
Tần Tu nhìn thoáng qua người đột ngột xuất hiện ở giữa sân, sắc mặt đột nhiên thay đổi, sau đó kinh nhạc hô lên một tiếng: “Mạnh Trường Vân, lại là ông.”
Người được gọi là Mạnh Trường Vân chính là một người mặc trường bào, có râu dài, hốc mắt hõm sâu, mũi nhọn, nhìn cứ như là một ông già gầy gò quái dị.
Mạnh Trường Vân nhìn vào Tần Tu, cười lạnh một tiếng, mở miệng nói: “Ha ha, chính là tổ tông của ông đây, năm đó ông phá hoại chuyện tốt của tôi, nếu như không phải ông thì lúc trước mỹ nhân đó đã sớm là của tôi rồi, cả đời này tôi cũng sẽ không quên chuyện đó đâu.”
“Ngày hôm nay tôi sẽ tính ân oán vào năm đó với ông, cũng để cho ông biết rằng phá hoại chuyện tốt của người khác sẽ có kết cục như thế nào.”
Ánh mắt của Tần Tu di chuyển vòng vòng, sau đó nhanh chóng nói với Trác Viễn Thần: “Người này là một kẻ thù sâu nặng với tôi vào nhiều năm trước, không ngờ đến là sẽ tìm đến cửa vào ngày hôm nay, thực lực của người này rất khó lường, chuyện này không có liên quan gì với mọi người, ông nhanh chóng cho bọn họ cách xa ra một chút.”
Sắc mặt của Trác Viễn Thần cũng đông cứng, ông ta có thể cảm nhận được khí thế phát ra từ trên người của Mạnh Trường Vân, vậy mà còn mạnh hơn mấy lần so với Tần Tu.
Cuộc chiến giữa cao thủ Hóa Cảnh tuyệt đối không phải là thứ mà bọn họ có thể xen lẫn vào.
Lúc này ông ta mới lên tiếng nói với những người nhà họ Trác và những người bạn của ông ta: “Tất cả mọi người vào biệt thự cùng với tôi, Tần huynh sẽ tự xử lý chuyện này.”
Tất cả mọi người đều biết rằng người đột ngột xuất hiện không dễ trêu chọc, cho nên lập tức đi theo Trác Viễn Thần bước vào trong biệt thự.
Mục đích ngày hôm nay của Mạnh Trường Vân chủ yếu là Tần Tu, cho nên sẽ không để ý đến những người khác.
Tần Tu quay đầu nhìn Tần Tử Hàng, mở miệng nói: “Mạnh Trường Vân vô cùng khó chơi, có lẽ là ngày hôm nay sẽ đi không được rồi, chờ một lúc nữa ông với ông ta chiến đấu với nhau, nếu như ông không đấu lại ông ta thì cháu nhanh chóng trốn đi, sau này thực lực có tiến triển thì lại báo thù cho ông.”
Tần Tử Hàng biết là Tần Tu cũng không nói đùa, nghiêm túc nhẹ gật đầu.
Lúc này anh ta cũng chỉ có thể nghe lời Tần Tu, dù sao thì một nửa bước Tông Sư ở trong mắt của cao thủ Hóa Cảnh cũng không khác gì so với sâu bọ.
Lâm Thanh Diện thì lại hứng thú nhìn Mạnh Trường Vân, dựa vào khí thế từ trên người của ông ta, chỉ sợ là thực lực của người này đã đến Hóa Cảnh trung kỳ, xem như là cao thủ Lâm Thanh Diện từng được chứng kiến, ngang với hai người Quý Trường Thanh và Từ Thần.
Nhưng mà đây cũng là ân oán giữa Tần Tu và Mạnh Trường Vân, anh cũng không tùy ý nhúng tay vào, nên anh trước mắt vẫn là im lặng theo dõi mới tốt.
Tất cả mọi người đều theo chân Trác Viễn Thần đi vào trong biệt thự, nhìn tình huống ở bên ngoài xuyên qua cửa sổ trong suốt trong biệt thự.
Tần Tu thấy mọi người đều đã đi vào trong biệt thự, trong lòng cũng bớt lo hơn, sắc mặt âm trầm nhìn về phía Mạnh Trường Vân.
“Mạnh Trường Vân, cái tên dê xồm này, năm đó muốn cướp mất sự trong sạch của con gái nhà người ta, đồng thời lại dùng người ta làm công cụ luyện công cho ông. Loại chuyện tán tận lương tâm như thế này tôi gặp phải đương nhiên là không có khả năng ngồi yên không quan tâm tới, bây giờ ông còn có mặt mũi mà đến đây tìm tôi, thật sự buồn cười Tần Tu hừ lạnh một tiếng.
Mạnh Trường Vân cười nhạo một tiếng rồi nói: “Nếu như không phải là năm đó ông phá hoại chuyện tốt của tôi thì tôi cũng sẽ không dùng nhiều năm như vậy mới có thể đột phá một lần nữa.”
“Mạnh Trường Vân, nói cho ông biết, bây giờ tôi đã đột phá đến Hóa Cảnh trung kỳ, con người của tôi có thù tất báo, ân oán năm đó, ngày hôm nay nên chấm dứt!”
Sắc mặt của Tần Tu bỗng nhiên thay đổi, nhưng mà rất nhanh liền bình tĩnh lại, mặc dù là thực lực của ông ta vẫn đang ở giai đoạn Hóa Cảnh tiền kỳ, nhưng mà thật sự đánh nhau thì chưa chắc là nhất định sẽ thua Mạnh Trường Vân.
“Hóa Cảnh trung kỳ thì có như thế nào chứ? Dựa vào bộ dạng túng dục vô độ của ông, cho dù thực lực có mạnh hơn đi nữa thì cũng sớm kiệt sức vì thận hư.”
Tần Tu kêu lên một tiếng, cũng không nói nhảm nữa liền vọt về phía của Mạnh Trường Vân.
Ánh mắt của Mạnh Trường Vân nheo lại, người mà ông ta hận nhất cả đời này lại nói ông ta thận hư, không thể nghi ngờ gì, Tần Tu đã chạm đến ranh giới cuối cùng của ông ta.
Trên bàn tay của ông ta có một tia sáng thoáng hiện ra, tiếp theo đó là một cây đao được hình thành từ nội kình xuất hiện ở trong tay của ông ta.
Sau khi Tần Tu vọt đến trước mặt của Mạnh Trường Vân thì trong tay cũng đột nhiên xuất hiện một cái roi dài nhanh chóng quất về phía Mạnh Trường Vân.
Mạnh Trường Vân dùng cây đao ở trong tay ngăn cản cái roi của Tần Tu lại, sau đó bỗng nhiên vung lên, một tia sáng chém về phía của Tần Tu.
Tần Tu không dám trực tiếp nhận một chiêu này của Mạnh Trường Vân, mà là nhanh chóng quay người lại tránh sang một bên.
Tia sáng chém thẳng vào cổng hàng rào của biệt thự, trực tiếp làm hàng rào bằng sắt của biệt thự gãy ngang, sau đó ngã ra bên ngoài.
Tất cả những người ở trong biệt thự nhìn thấy cảnh tượng này đều mở to hai mắt mà nhìn, không ngờ đến đến sức công phá của cao thủ Hóa Cảnh lại kinh khủng vậy.
Ánh sáng lúc nãy nếu như đi về phía của bọn họ thì chỉ sợ là ở đây có hơn một nửa người sẽ bị mất mạng.
“Đây chính là sức lực của cao thủ Hóa Cảnh, cái này cũng quá kinh khủng đó chứ?” Trác Nhã tự lẩm bẩm.
Sau đó cô ta quay đầu lại nhìn về phía Lâm Thanh Diện ở bên cạnh, ngày hôm đó lúc cô ta gặp Lâm Thanh Diện cô ta cũng nhìn thấy cảnh tượng khác thường, hơn nữa cảm giác còn thần kỳ hơn là so với hai cao thủ Hóa Cảnh đang chiến đấu với nhau.
“Chắc là do mình đã suy nghĩ nhiều rồi, cho dù tài năng của Lâm Thanh Diện có mạnh hơn đi nữa thì cũng không thể nào lợi hại hơn so với bọn họ được, chính anh ta cũng đã nói anh ta chỉ mới có nửa bước Hóa Cảnh, chắc chắn không thể lợi hại hơn hai người ở bên ngoài.” Trác Nhã lẩm bẩm nói ở trong lòng.
Sắc mặt của Tần Tử Hàng ngưng trọng, anh ta chú ý đến Tần Tu hơi tả tơi ở trước mặt của Mạnh Trường Vân, mặc dù đánh nhau khó phân cao thấp nhưng mà thật sự đã rơi vào thế hạ phong.
“Ông nội, ông nhất định phải đánh bại ông ta.” Tần Tử Hàng siết chặt nắm đấm của mình, trong đầu đã suy nghĩ đến kết quả xấu nhất.
Trước cửa biệt thự nhà họ Trác có một rừng cây công cộng nhỏ, vì không để cuộc chiến liên lụy đến những người ở bên trong biệt thự, Tần Tu liền vọt về phía rừng cây nhỏ đó.
Mọi người ở trong biệt thự không có cách nào nhìn thấy rõ cuộc chiến đấu ở trong rừng cây nhỏ, nhưng mà sợ bị tác động cho nên cũng không dám đi ra ngoài.
Tuy nhiên là bọn họ cũng có thể cảm nhận được sự chuyển động kinh khủng ở bên ngoài thông qua sức mạnh đang dao động, chỉ là những cái này cũng đã đủ để bọn họ run sợ.
Trôi qua không bao lâu, số lượng cây trong rừng cây nhỏ đã bắt đầu liên miên ngã xuống, đám người cũng có thể mơ hồ nhìn thấy tình huống ở bên trong.
Rất nhanh, một bóng dáng liền lao về phía biệt thự, chính là Tần Tu.
Lúc này cả đầu của Tần Tu đều là máu tươi, bộ dạng chật vật, quần áo trên người cũng trở nên rách bươm, lúc vọt đến sân của biệt thự thì trực tiếp ngã xuống.
Ông ta phất tay với Tần Tử Hàng ở trong biệt thự, ra hiệu cho anh ta nhanh chóng chạy đi.
Tần Tử Hàng nhìn thấy tình huống thảm hại của ông nội mình, anh ta nào có còn muốn chạy nữa, lúc này chỉ muốn lao ra cứu ông ta.
Lúc này Mạnh Trường Vân đã đuổi theo ở phía sau ông ta, đứng ở sau lưng của Tần Tu, mang trên mặt một nụ cười lạnh, mở miệng nói: “Lão tặc, chạy trốn ở trước mặt của tôi cũng không dễ dàng như vậy đâu.”
“Nếu như tôi không đoán sai thì cháu trai của ông đang ở trong đám người kia, có đúng không? Ông yên tâm đi, đời sau của ông, tôi sẽ không bỏ qua cho một người nào.”
Nói xong, Mạnh Trường Vân liền nhìn về phía cửa sổ.
“Cháu trai của Tần lão tặc, tranh thủ cút ra đây cho tôi, còn có cô gái xinh đẹp kia nữa, cô cũng ra đây luôn đi, chỉ cần là hai người ngoan ngoãn nghe lời của tôi thì ngày hôm nay tôi sẽ không động vào những người khác, nếu không thì tất cả những người ở đây đều phải chôn cùng với Tần lão tặc.”
Nói xong, ông tay giơ tay lên chỉ về phía cửa sổ, nơi mà ánh mắt của ông ta dừng lại chính là dung mạo tuyệt đẹp của Trác Nhã.
Xinh đẹp như thế, sao cái tên dâm tặc Mạnh Trường Vân có thể bỏ lỡ được.